- Alô! Tòa soạn đấy phải không?
- Có việc gì đấy? Ai gọi đấy?
- Tôi ở công ty bảo hiểm thành phố đây. Tại sao các anh không xấu hổ khi viết về chúng tôi như thế?
- Alô! Chắc anh gọi nhầm máy rồi!
- Có phải tòa soạn của báo... không?... Vậy là tôi gọi đúng chỗ. Tại sao các anh lại có thể vô tránh nhiệm đi chế giễu một cơ quan nhà nước mà mỗi một cán bộ nhân viên ở đây đều tận tuỵ...
- Xin anh hãy cho biết cụ thể hơn việc gì!
- Tôi muốn nói đến cá nhân anh O. Hen-ri!
- Ai cơ?
- Tôi đề nghị mời anh O.Hen-ri đến nhà nói chuyện. Tôi muốn nói trực tiếp với ông ta...
- Báo chúng tôi không có cộng tác viên nào là O. Hen-ri cả.
- À, ra các anh định bao che phải không? Các anh đừng có tưởng tôi là thằng ngốc. Thế thì bài báo đăng trong số trước ai viết? Dễ thường các anh bảo tôi viết chắc?
- À, chúng tôi hiểu ra rồi. Đó không phải là một bài báo mà một chuyện hài hước. Tác giả là nhà văn Mỹ O.Hen-ri đã chết từ lâu rồi. Câu chuyện đó chẳng có gì liên quan đến cơ quan anh cả!
- Hừ! Về việc đó thì xin anh để cho chúng tôi xem xét. Các anh biết rất rõ rằng, trong thành phố của chúng ta có một công ty bảo hiểm. Thế mà các anh lại dám làm mất uy tín cơ quan đó. Các anh phải cải chính lại ngay, không thì chúng tôi sẽ kiện đấy!
- Anh nói nghiêm túc đấy chứ?
- Hoàn toàn nghiêm túc. Các anh định núp dưới uy tín của một nhà văn nước ngoài để làm mất uy tín của công ty bảo hiểm chúng tôi...
Đến đây, cuộc đối thoại chấm dứt. Đại diện công ty bảo hiểm thành phố đã đe dọa một cách ghê gớm, đến nỗi hình như chiếc ống nghe bị hết hồn đã ngã ngất xuống gần máy điện thoại.
Anh Hai Tèo
Lượt xem: 3435
16/12/2014 19:17
Đúng, nhưng đâu phải Tèo suông. Ta là Tèo "mã tấu", tiếng tăm trùm khu Xóm Củi. Ta đến để thanh toán, à không, để trả tiền cho công ty đã giúp ta. Nhưng ta chán lưu manh rồi. Ta nhận ra khác với keo bẫy chuột hoặc máy đánh mèo, thương hiệu của con người phải thay đổi thì đời mới khá. Nhanh lên!
Quà tặng
Lượt xem: 4490
16/12/2014 19:14
Sáng nay, vợ tôi đánh thức tôi bằng những cái vuốt ve kèm theo những lời thì thầm dịu dàng nhất trong vốn từ vựng của cô ấy. Lập tức tôi hiểu rằng có chuyện gì không ổn đây. "Anh yêu, anh có biết hôm nay là ngày gì không?"
Cho một tách trà đặc nhé
Lượt xem: 3301
16/12/2014 19:13
Ở những người cùng thế hệ với tôi, nghĩa là những người sinh ra vào cuộc Đại thế chiến thứ nhất và lớn lên đúng vào cuộc Đại thế chiến thứ hai, thì trừ một vài trường hợp rất hãn hữu, còn tôi thì cam đoan là anh nào cũng có một thói lập dị nào đó...
Nấm độc
Lượt xem: 4615
16/12/2014 19:09
Ít lâu sau tôi nghiễm nhiên trở thành trợ lý gần gũi nhất của tổng giám đốc. Nhiệm vụ của tôi là thỉnh thoảng lại phải làm ra vẻ như bị chóng mặt. Còn khi nào tôi lên cơn co giật thì tôi lại được trọng thưởng. Thế là tôi đã hoàn thành việc thăng quan tiến chức.
Hỏng việc
Lượt xem: 4138
16/12/2014 19:07
Giờ đây nằm trên giường, tôi tự đấm ngực mình thùm thụp. Trái tim tôi như bị ai đó cào xây xước. Bạn đọc ơi, làm thế nào để thay đổi tình thế được bây giờ? Làm thế nào để lấy lại những điều đã trót nói ra? Tôi sẽ phải thanh minh với nàng ra sao đây?
Bộ quần áo may đo
Lượt xem: 3153
16/12/2014 19:05
Ra đón tôi là ông giám đốc cửa hàng, một người trông hoạt bát, nhanh nhẹn và rất dễ thương. Sau khi biết mục đích của tôi, ông giám đốc lịch sự giải thích rằng, cửa hàng này chỉ nhận may đo bằng vật liệu của khách hàng...
Biết ơn vạn bội
Lượt xem: 2985
16/12/2014 19:04
Tốt quá anh ạ! Tôi đưa nước hoa, nàng bảo đúng là thứ nàng thích nhất. Tôi tặng vải, nàng sướng rơn lên. Bạn ơi, tôi đang hớn hở như một cậu học trò. Anh bảo tôi phải làm gì để có nàng trọn vẹn?
Chát xình chát chát bùm
Lượt xem: 3307
16/12/2014 19:01
Tôi đã hiểu được thấu đáo điều này: con người cần phải làm mọi việc cho đúng lúc, phù hợp với lứa tuổi của mình. Nếu không sẽ thành trò cười cho thiên hạ. Người ta nói vậy mà đúng: ai đến 54 tuổi đầu còn chơi bời phá phách thì kẻ ấy sẽ không còn được yên ổn ở trên cõi đời này...
Câu chuyện không có muối
Lượt xem: 4179
16/12/2014 18:59
Một lần tôi vào cửa hàng thực phẩm, thấy bán bia Pinđen. Đây là loại bia ngon nhất ở Tiệp Khắc mà tại Bra-ti-xla-va không mấy khi có bán. Tất nhiên tôi phải tận dụng dịp may hiếm có này mà mua nhét đầy cặp da.
Các chuyên gia
Lượt xem: 3805
16/12/2014 18:57
Chẳng còn cách nào khác, đành phải gọi thợ khác đến. Anh chàng đã đến. Ngắm nghía, xem xét, bò dưới bồn... Ađam và Ana luôn cảnh giác. Họ kể với "chuyên gia" điều gì đã xảy ra và không cho anh ra khỏi nơi này nếu như không xem lại toàn bộ nhà tắm...
Hiển thị 51 - 60 tin trong 79 kết quả