Mầm ươm

Linda Jones

Ngày tôi trở thành mẹ không phải là ngày con gái tôi sinh ra mà là bảy năm sau đó. Trong bảy năm ấy, tôi tối mặt chống chỏi với cuộc hôn nhân mà lúc nào cũng có tiếng chửi rủa. Tôi dồn hết sức lực để tạo nên ngôi nhà "hoàn hảo" - nhằm vượt qua được sự xét nét vào mỗi tối - đến nỗi con gái tôi tới tuổi lẫm chẫm biết đi hồi nào không hay. Tôi đã cố gắng không ngơi nghỉ hầu làm vui lòng ông chồng, để rồi đột nhiên nhận thấy những năm tháng quý báu vùn vụt trôi qua không thể nào lấy lại được nữa.

Ồ, tôi đã làm tất cả những việc "của người mẹ", đại loại như cho con gái học múa ba-lê, mua ruy-băng cột tóc... Tôi tới dự tất cả các buổi biểu diễn, hoà nhạc cũng như các buổi họp phụ huynh học sinh ở trường - đi một mình. Tôi can thiệp những lúc ông chồng cục súc tức giận khi đồ ăn đổ ra bàn - vỗ về con "Không sao, đừng sợ! Ba không có ý bực cưng đâu". Tôi làm tất cả có thể để bảo vệ con khỏi phải nghe những tiếng chửi rủa, la hét kinh hoàng khi ông ta về nhà sau cữ rượu bét nhè buổi tối. Cuối cùng, tôi đã phải dọn ra ở riêng. Ngôi nhà chẳng khang trang gì, nhưng ít ra đó là điều tốt nhất mà tôi có thể làm cho con gái và cho mình.

Ngày tôi trở thành mẹ là ngày tôi và con ngồi trong ngôi nhà mới, yên bình dùng bữa tối đúng như tôi hằng mong mỏi. Lúc chúng tôi đang say sưa kể chuyện trường học trong ngày thì đột nhiên con bé huơ tay đánh đổ hết cả ly sữa sôcôla. Nhìn tấm khăn trải bàn trắng và bức tường trắng bỗng hoá nâu tèm lem, tôi nhìn lên gương mặt bé nhỏ của con. Vẻ sợ hãi, chắc mẩm hậu quả của tai nạn này sẽ ra sao, hằn đậm trên nó - chẳng là mới tuần trước ba nó đã cho nó biết hậu quả của sự việc là thế nào rồi. Nhìn vẻ mặt của con, tương phản với dòng sữa chảy lòng thòng trên tường, tôi chợt bật cười lớn. Chắc chắn là con bé tưởng tôi điên, nhưng rồi nó cũng hiểu ra tôi đang nghĩ "May phước là ba không có mặt ở đây!" nên cũng bật cười với tôi. Hai mẹ con cùng cười, cười mãi cho đến khi oà khóc. Đó là những giọt nước mắt sung sướng và yên bình đầu tiên trong vô số lần chúng tôi khóc với nhau - báo hiệu từ rày về sau chúng tôi sẽ an lành.

Thấm thoát mà đã mười bảy năm. Bất cứ khi nào có ai trong hai mẹ con làm đổ cái gì, nó đều bảo, "Mẹ nhớ ngày con đánh đổ sữa sôcôla không? Con biết ngày ấy mẹ đã làm điều đúng đắn. Và con sẽ không bao giờ quên".

Ngày tôi trở thành mẹ thực sự như thế đó. Tôi nghiệm ra rằng: làm mẹ không chỉ là cho con học múa, mua kẹp tóc, hay tham dự các hoạt động văn nghệ ở trường, cũng không phải là cố giữ cho nhà cửa sạch bong hay nấu nướng những món ngon vật lạ. Lại càng chẳng phải là giả bộ như gia đình mình êm ấm. Với tôi, mẹ tức là biết mỉm cười trước ly sữa đổ.

Các tác phẩm khác

Đơn giản hãy gọi người là Mẹ Lượt xem: 3481
16/12/2014 15:27
Đứa bé lại nài nì: - Nhưng này con không phải làm việc gì ngoài ca hát và vui cười hạnh phúc chứ? Thượng Đế đáp: - Thiên thần của con sẽ hát cho con nghe và cũng sẽ tươi cười với con mỗi ngày. Con sẽ cảm nhận được tình thương của người dành cho con và con sẽ thấy rất hạnh phúc.

Tình yêu trong mắt trẻ thơ Lượt xem: 3378
16/12/2014 15:25
Cách nhìn của trẻ em đối với câu hỏi: "Như thế nào là yêu?" tuy mộc mạc và ngây thơ nhưng xem ra rộng hơn, sâu sắc hơn người lớn. Chúng ta hãy xem qua một số câu các em trả lời phỏng vấn các chuyên gia tâm lý học.

Quyền được khóc Lượt xem: 3542
16/12/2014 15:24
Trong vùng ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn bên bàn ăn, bao quanh là cả gian nhà đang ngủ yên trong bóng đêm, tôi lặng lẽ ngồi khóc một mình. Cuối cùng, tôi cũng đưa được hai đứa con lên giường ngủ. Là một ông bố mới vừa chịu cảnh gà trống nuôi con, tôi phải vừa làm bố, vừa làm mẹ của hai đứa con nhỏ.

Mẹ luôn sống vì người khác Lượt xem: 4255
16/12/2014 15:23
... Những người nghèo khổ khó khăn mà bạn đang thấy trên đường mỗi ngày có thể không phải là người mà bạn yêu quí ngay lúc đó nhưng có thể là bạn vào ngày mai, hay có thể là những người thân của bạn ngày hôm qua...

Những vòng tròn Lượt xem: 3472
16/12/2014 15:18
Nhớ hồi tôi chừng 7 tuổi, ông nội dẫn tôi đến bên hồ cá trong trang trại rồi bảo tôi thử ném một viên đá xuống nước. Sau đó ông bảo tôi quan sát những vòng tròn trên mặt nước bởi chính viên đá vừa ném.

Cha tôi Lượt xem: 3314
16/12/2014 15:17
Tôi biết thế nào cha cũng giận khi biết tôi đã đi xem phim và có thể sẽ không bao giờ cho tôi tự lái xe nữa, nên tôi liền nghĩ ra một vài hỏng hóc khác của xe để giải thích lí do chậm giờ của mình...

Cảm ơn mẹ Lượt xem: 6910
16/12/2014 15:16
Khi bạn tròn mười tuổi, mẹ luôn mang bạn theo cùng, từ sân chơi thể thao đến những bữa tiệc sinh nhật. Bạn cảm ơn bằng cách nhảy ra khỏi xe chẳng thèm ngoái đầu nhìn lại bao giờ...

Búp bê khoai tây Lượt xem: 3470
16/12/2014 15:15
Chúng tôi nín thở ngồi nhìn mẹ xuống giường, đi ra phía tủ và lấy một cái hộp. Mẹ lôi mấy thứ gì đó từ trong hộp ra. Lúc đầu, tôi không thể nhận ra nó là cái gì, trừ việc nó mặc một cái váy kẻ đỏ và trắng, lại đội mũ nữa. Mặt nó màu nâu, mắt là hai cái khuy và cái miệng cười được vẽ bằng mực viết.

Cảm ơn con! Lượt xem: 4554
16/12/2014 15:13
Khi mẹ mang thai con chín tháng mười ngày, nghén đến mất ăn, mất ngủ, nghén từ tháng đầu cho đến lúc sinh, bố thương mẹ con bội phần. Khi mẹ sinh con, bố ở bên ngoài, tim lo đến thắt lại, lúc ấy bố mới càng thương bà nội đau quằn quại một ngày trời mới sinh ra bố, bởi bố ra ngược. Khi nghe tiếng con khóc váng trong phòng hộ sinh, bố mới hiểu được cái cảm giác khi ông nội nghe tiếng khóc đầu tiên của bố làm rơi cả nồi nước nóng, bị bỏng chân mà ông vừa khóc vừa cười...

Mỏ muối Lượt xem: 5040
16/12/2014 15:12
Việc Rachel - cô con gái học lớp 3 của tôi - đem lại bài tập về nhà làm là việc quá bình thường, quá đơn giản và quá dễ. Tuy nhiên, lần này thì không chỉ có bài tập cho nó, mà còn cả bài tập cho tôi...

Hiển thị 11 - 20 tin trong 60 kết quả